aotrang.vn xin giới thiệu cùng bạn đọc tác phẩm “Có lẽ tôi cần một con mèo” của tác giả Phạm Minh Mẫn. Xin “bật mí” thêm: Đây là tập tản văn thứ tư tiếp nối chủ đề viết về những trăn trở của người trẻ thành thị mà tác giả muốn gửi gắm đọc giả Gen Z của mình.
Gen Z và hành trình kết nối yêu thương
Ở tản văn lần này, #kếtnối là từ khóa chính và cũng là thông điệp mà Mẫn muốn gửi gắm và chia sẻ cùng độc giả. Chúng ta đang sống trong thời đại 4.0, khi mà mọi kết nối với thế giới diễn ra một cách quá dễ dàng và nhanh chóng, chỉ cần một cái chạm tay, người trẻ có thể ngay lập tức biết thế giới đang vận hành như thế nào, hàng triệu thông tin lướt qua tầm mắt chỉ trong tích tắc, thế nhưng cũng chính họ cảm thấy mình đang mất kết nối với bản thân, không biết bản thân đang cần gì và thật sự muốn gì.
Những cảm giác chông chênh, đơn độc, trống trải dần chế ngự cảm xúc sâu kín bên trong. Người trẻ vẫn mang dáng vẻ kiêu hãnh, cá tính bên ngoài nhưng chỉ họ hiểu rằng có nhiều điều không thể tỏ bày hay chia sẻ cùng ai, chỉ có thể gặm nhấm những cô đơn đó một mình. Người trẻ sợ bị bỏ lỡ nên muốn có tất cả mọi thứ, để rồi cũng chính họ nhận ra hình như mình chẳng có gì cả.
Những nghịch lý và mâu thuẫn đó, có lúc âm ỉ, có lúc cuộn trào, không phải chỉ khi một mình mà ngay cả những lúc ở giữa rất đông người, thậm chí bên những người thân yêu nhất. Nhưng rồi sau hết những biến thiên cảm xúc đó, người trẻ nói riêng hay tất cả chúng ta, cuối cùng rồi cũng đều mong muốn được yêu thương và lắng nghe, được hiểu rõ chính mình và biết đâu là hạnh phúc mà mình thật sự muốn thuộc về.
Tản văn với độ dài 240 trang, gồm nhiều bài viết ngắn, súc tích, khai thác nhiều khía cạnh cảm xúc mà mỗi người trẻ đang trải qua trong cuộc sống, công việc, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội khác.
“Những trang viết này, phần nhiều là những trải nghiệm đã qua của tôi, tuy vậy tôi tin rằng hành trình tuổi trẻ của các bạn cũng sẽ đi qua những cung bậc như thế, có những lúc yếu mềm và sau đó là sự mạnh mẽ để tìm kiếm những giá trị tích cực. Suy cho cùng, ai mà chẳng mong muốn được hạnh phúc. Nên có lẽ, chúng ta có thể khích lệ tinh thần nhau qua những trang viết này”, Minh Mẫn chia sẻ.
Quyển sách bao gồm 6 chương với các chủ đề: Hôm nay bạn có ổn không?, Thị thành cô đơn, Những người bước qua nhau, Đi thật xa thật xa, Có lẽ tôi cần một con mèo, Nếu không còn ngày mai sẽ dắt độc giả đi từ những cảm giác hoang mang, chông chênh, bủa vây trong cô đơn và những nỗi nhớ, sau đó là hành trình đối thoại và tìm cách thấu hiểu bản thân, cuối cùng là cùng nhau tạo ra nguồn năng lượng tích cực giúp bạn thân yêu cuộc đời và chính mình. Đó cũng chính là tinh thần sáng tác chung của Mẫn qua tất cả những quyển sách của mình, dẫu cuộc đời có những quãng bi lụy hay khiến chúng ta yếu mềm, thì sau cùng ta vẫn nên giữ cho mình niềm tin và hi vọng vào những gì tốt đẹp sẽ đến.
XEM THÊM>>Gen Z từ chối văn hóa ‘vâng lời’
“Có lẽ tôi cần một con mèo” mách bạn 6 cách “tự chữa lành tâm hồn”
Qua tản văn Có lẽ tôi cần một con mèo do Nhà xuất bản Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh ấn hành, nhà văn Phạm Minh Mẫn tiếp tục gửi đến độc giả những cảm xúc và trăn trở của người trẻ thành thị và thông qua những dòng tản văn của mình, các bạn trẻ thấu hiểu hơn về bản thân, từ đó biết đâu là hạnh phúc mà mình thật sự muốn tìm kiếm.
Quyển sách bao gồm 6 chương với 6 chủ đề, biết đâu bạn sẽ tìm ra cách chữa lành cho tâm hồn mình qua từng gợi ý của tác giả. Đầu tiên là việc thừa nhận những vấn đề cảm xúc của bản thân, thông qua chương 1 Hôm nay bạn có ổn không?.
Chúng ta có quyền được buồn, được khóc, được yếu đuối và được mong chờ yêu thương. Ta không cần phải giả vờ đóng vai thành công hay hạnh phúc, hay phải gồng mình khoác lên một chiếc áo quá rộng, hay phải gắng gượng sống vì những mong chờ hay cảm xúc của người khác. Có thể thừa nhận những tổn thương của bản thân đã là một sự dũng cảm và mạnh mẽ. Đó là bước đầu tiên của sự chữa lành.
Khi nhận ra những vấn đề của bản thân, ta sẽ lần giở những lý do khiến ta còn mãi chìm đắm trong những cảm giác bất ổn đó. Những cô đơn, vụn vỡ, mất kết nối… đó từ đâu đến? Ta đã sống và trải qua những điều gì. Những người ta đã từng thương vì sao đã không còn bên mình khiến ta rơi vào những ngày đơn độc, liệu tất cả có phải chỉ là điều tiêu cực? Hai chương 2 và 3 Thị thành cô đơn và Những người bước qua nhau sẽ cùng bạn đi tìm câu trả lời.
Và ta nhận ra mình cần mở lòng, cần thanh tân, cần bước những bước chân đi xa để thấy việc quay về có giá trị, để hiểu bản thân đang còn thiếu những điều gì, lòng vì sao còn chật hẹp. Với chương 4 Đi thật xa thật xa bắt đầu dẫn dắt bạn đến những thế giới rộng lớn hơn, cùng bạn khám phá bản thân. Vẫn là những dòng viết chân phương, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, tác giả mong muốn cùng bạn trở thành tri kỷ để chia sẻ những chiêm nghiệm trong cuộc sống.
Và bạn bắt đầu nhận ra, thay vì mơ mộng những xa xăm, ảo vọng thì hạnh phúc thật sự lại là những thứ hiện diện ngay bên cạnh mình, vốn là những điều rất nhỏ bé, giản dị nhưng ắp đầy yêu thương. Bạn nhận ra, nhành sử quân tử trước ban công nhà, bữa cơm giản dị cùng nhau, mùi hương từ người bạn thương, nụ cười của người đang đợi bạn, và… một con mèo nằm ngủ yên trên đùi bạn, tất thảy đều là những hạnh phúc đáng mong chờ mà bấy lâu nay bạn bỏ quên. Tự nhiên bạn thầm nghĩ: “Có lẽ tôi cần một con mèo” (chương 5).
Khi nhận ra hạnh phúc nằm ở thực tại, trong những người thân thương đang hiện hữu, bạn sẽ thấy rằng, càng phải trân trọng, nâng niu hiện thực này, vì biết đâu Nếu không còn ngày mai (chương 6). Nên chúng ta sẽ sống hôm nay bằng tất cả sự trọn vẹn và hết mình. Để khi ngoảnh lại, ta sẽ bớt đi những hối tiếc về những điều đã từng.
Hành trình chữa lành của mỗi người, cuối cùng vẫn chỉ là sự hiểu mình và từ đó biết cách trân trọng những gì đang có. Nó vừa là điều rất dễ mà cũng là thứ khó nhất trên đời phải không các bạn đọc giả aotrang.vn?