- Chị ơi, em xin nghỉ việc!
Nhận được tin nhắn như thế này, có khi mình buồn phảng phất nhưng có khi mình buồn muốn khóc và có đôi lần mình đã khóc thật. Bởi lẽ, từ những người xa lạ mà được làm việc cùng với nhau, cười đùa cùng nhau thì đúng là phải có duyên lắm. Chưa kể, có những mối quan hệ còn vượt xa khỏi tình đồng nghiệp và thân thiết như anh chị em trong nhà. Thế nên, mình thường níu kéo giữ họ ở lại.
Nhưng, dần dà mình hiểu là khi người ta đã quyết định nghỉ thì hẳn là họ đã suy nghĩ nhiều lắm rồi và có lẽ họ cảm thấy người nhẹ bẫng, tâm trạng có chút vui khi quyết định dừng lại. Mình thấy bình thản hơn khi nhận được tin nhắn xin nghỉ của ai đó.
Mối quan tâm tiếp theo của mình sau khi tâm sự tỉ tê sẽ là:
- Em tìm được chỗ nào khác chưa? Nếu cần thì chị sẽ kết nối với mấy bên xem thế nào? Nếu đi phỏng vấn ở đâu mà cần chị tư vấn gì thì cứ nhắn chị.
Mình nhớ có một lần em trong công ty mình nghỉ, em chia sẻ sẽ sang một bên khác thì mình thấy cũng yên tâm. Nhưng một tuần sau đó, mình nhận được tin nhắn vào buổi sáng sớm, em tâm sự với mình về công việc mới không được suôn sẻ. Nhưng em lại không thể nghỉ luôn vì sợ rơi vào tình trạng thất nghiệp ngắn hạn. Vậy là mình đề nghị em quay về công ty và tiếp tục làm cho tới khi tìm được công việc mới. Tất nhiên, vì công ty mình làm khi ấy nhỏ xíu và anh Giám đốc cũng điềm đạm, dễ tính, có tâm nên mình mới có thể làm như vậy.
Đôi khi, chúng ta sẽ không thể biết rằng sự lựa chọn tiếp theo có thật sự tốt hơn công việc hiện tại hay không. Nhưng nếu không thử thì sẽ không biết được và mỗi quyết định đều mang lại cho bản thân một trải nghiệm nhất định. Chính bản thân mình cũng như vậy nên mình nghĩ trong mỗi cuộc chia tay, mình thấy cảm thông cho họ và hỗ trợ họ trong khả năng của mình.
Bởi lẽ, nếu không còn là đồng nghiệp thì cũng sẽ là chị em, bạn bè trong thế giới bao la rộng lớn này….